Trúng số 40 ngàn đồng và tấm lòng thương thảo của con nhỏ

Thứ 3, 28/06/2016 09:14
Chỉ là một tờ vé số trúng giải 7 trị giá 40 ngàn đồng nhưng tấm lòng của cậu bé muốn giúp đỡ những người xung quanh lại khiến chúng ta phải suy ngẫm.

Chỉ là một tờ vé số trúng giải 7 trị giá 40 ngàn đồng nhưng tấm lòng của cậu bé muốn giúp đỡ những người xung quanh lại khiến chúng ta phải suy ngẫm.

Tuấn vốn là một cậu bé ngoan. Mặc dù đôi lúc có hay nghịch ngợm phá hỏng một vài đồ đạc trong nhà nhưng còn lại cậu là một cậu bé biết nghe lời và biết giúp đỡ người khác.

Một lần trên đường đón Tuấn đi học về, ngôi trường cấp 1 của cậu bé nằm trên tuyến phố chính, phải đi qua một khu chợ chật chội có nhiều người bán rong. Bất chợt thấy một đứa bé trạc tuổi bán xổ số, Tuấn nằng nặc đòi mẹ dừng xe để mua một tờ. Mẹ Tuấn liền dừng xe, đưa cho cậu bé 10 ngàn để mua giúp đứa trẻ nghèo 1 tờ xổ số. Tuấn chọn qua chọn lại rồi rút một tờ vé, cẩn thận đưa cho đứa bé lem luốc tờ 10 ngàn đã hơi bạc, còn không quên hỏi lại bé bán xổ số: “Cậu ngày nào cũng ngồi bán vé số ở đây à?”, đứa bé chỉ gật đầu.

Mua vé số rồi nhảy lên xe máy của mẹ đi về, buổi tối vừa ăn cơm xong Tuấn đã vội mở chương trình công bố kết quả XSMB lên coi. Tờ xổ số cậu đòi mẹ mua hồi chiều trúng giải bảy, được 40 ngàn đồng. Không phải một số tiền to nhưng việc tờ vé số trúng giải cũng đủ để Tuấn vui đứng ngồi không yên, hết khoe với bố mẹ lại đến ông bà.

Ảnh minh họa
Bà nội đùa: 
- Thế thằng cháu bà định lấy 40 ngàn mua gì nào?
Tuấn nhanh nhảu:
- Cháu sẽ bỏ lợn để lên cấp 2 mua xe đạp.
Nói xong cậu cau mày suy nghĩ chừng vài giây rồi tiếp:
- À không, cháu sẽ mua bộ bút màu mới. Hoặc cháu sẽ mua bộ bút chì và compa mới.
Rồi hình như còn chưa vừa lòng với những ý định của mình, cậu tiếp lời mặc cho bà nội đang nhìn mình cười trìu mến:
- Thôi cháu quyết định mua cho mẹ đôi dép ở nhà mới, đôi dép của mẹ bị con Milu cắn mất một chiếc rồi.

Rồi dường như đã có vẻ chắc chắn về ý định của mình, Tuấn ra khoe với mẹ rồi chạy lên phòng học. Mẹ cậu bé chỉ cười hiền: “Cha bố anh, chỉ giỏi nịnh”.

Ngày hôm sau trên đường đi học về qua khu chợ hôm trước, Tuấn lại bất chợt bảo mẹ dừng xe. Mẹ cậu bé chắc mẩm nó chạy xuống mua dép đi ở nhà cho mình thật đây, thì không, Tuấn chạy một mạch đến chỗ đứa bé bán xổ số hôm trước, nói gì đó với nó rồi mở cắp rút tờ vé số trúng thưởng đưa cho đứa bé kia. Khi Tuấn chạy lại chỗ xe của mẹ, con bé còn nhìn theo với ánh mắt biết ơn lắm.

Mẹ Tuấn lấy làm ngạc nhiên hỏi con, Tuấn rụt rè nói với mẹ:
- Con xin lỗi vì đã không mua dép cho mẹ, con cho bạn bán xổ số tờ vé số trúng thưởng rồi.
Mẹ Tuấn cười hỏi vì sao cậu lại quyết định đem cho tờ xổ số, thì cậu bé nói: “Vì 40 ngàn bạn ấy có thể mua được tập giấy viết chữ trong cả năm, còn con thì đã có mẹ mua cho đủ cả rồi”.

Mẹ Tuấn vòng tay ra sau cầm bàn tay nhỏ của cậu hạnh phúc dâng trào, sau này nhất định cậu sẽ trở thành một người giàu lòng trắc ẩn.


Nguyễn Thanh