Bỗng chốc trở thành đại gia, ai cũng mừng cho ông Năm nhưng niềm vui kéo dài chưa được bao lâu thì người dân Cần Giuộc lại lo lắng cho vợ con ông vô cùng.
Cách đây khoảng 4-5 năm, người dân khu bến phà Cần Giuộc (Long An) liên tiếp chứng kiến nhiều số phận đổi đời nhờ trúng số mà ông Năm là một trong số đó.
Ảnh minh họa |
Gia đình ông năm không hề thiếu thốn tiền bạc, vợ đẹp con ngoan, công việc làm ăn thuận lợi, cuộc sống của ông là sự ao ước của người dân khắp vùng. Ông cũng như nhiều người dân khác là có sở thích chơi vé số, mỗi ngày ông chỉ mua dăm ba tờ vé xổ số miền Nam. Vào một buổi chiều cuối năm, cả gia đình và khu xóm xôn xao chia vui vì ông trúng số, số tiền lên tới hơn 1 tỷ đồng. Đã giàu nay còn giàu hơn, ông lại càng là niềm khát khao của bao người.
Thế nhưng, ý thức được rằng mình là người “có tiền” nên ông mặc sức tiêu pha. Sáng nào người ta cũng thấy ông la cà tán dóc cùng mấy người đàn ông tại quán cà phê, lúc thì là quán nhậu. Nếu trong lúc nhậu, có người nào than nghèo khổ thì ông không ngại ngần rút ngay mấy triệu ra và nói: “Chú cầm lấy mà tiêu, không cần phải trả”. Bạn nhậu thì ra sức để nịnh bợ ông, trong khi vợ con khuyên can không được, mỗi lần vợ nói bớt ăn chơi, ông lại gạt đi, “Xởi lởi trời cho, bo bo trời giữ”.
Cũng từ đó, ông càng đam mê xố số hơn, ngày nào ông cũng mua, ít thì vài chục tờ, sau nhiều lên tới cả trăm tờ, mặc dù vậy, vận may vẫn “một đi không trở lại” với ông.
Dần dần, số tiền cho các bạn nhậu thưa dần, ông cũng ít được nghe lời nịnh bợ, nịnh hót hơn. Vì mải mê nhậu nhẹt và mua vé số nên ông bỏ bê công việc làm ăn, dần dần công việc gặp thất lại, thua lỗ. Lúc đầu là vài chục triệu, sau lên tới hàng trăm triệu rồi tới cả tiền tỉ, ông phải bán đi trang trại, bán đi vài căn nhà ven đường quốc lộ đã sở hữu lúc đó. Ngay cả căn nhà ông đang ở cũng bị siết nợ, tới lúc người ta tới đòi nhà thì vợ con ông mới biết chuyên, hàng xóm khá sững sờ.
Còn ông Năm lúc ấy đã bỏ đi đâu không biết, chỉ mang theo vài bộ quần áo đã sờn. Vợ con ông Năm phải về ở tại nhà mẹ vợ ông và tiếp tục đi làm thuê đầy vất vả mà không biết tới lúc nào có thể trả hết nợ cho ông.
Sau nhiều lần dò hỏi, tìm kiếm người thân mới hay ông Năm đang sống thui thủi một mình trong túp lều rách và đang nuôi heo thuê kiếm miếng ăn qua ngày tại một xóm nhỏ tại huyện Long Khánh (tỉnh Đồng Nai). Dù vợ con có nài nỉ van xin ông về thế nào đi nữa ông cũng không về vì còn nợ quá nhiều người ở nhà, về biết lấy gì mà trả.
Như Thảo