Thằng bé năm nay mới chỉ chừng 14 tuổi, người gầy gò đen nhẻm. Người trong phố không biết đến sự tồn tại của nó cho đến khi nó… đi cướp.
Đó là một ngày tháng Tám, trời vào xế chiều, khu phố mới nằm ven con đường lớn tại quận 3 TPHCM đã bắt đầu vắng người, ai ai cũng đều hối hả đi chợ chiều để kịp về làm bữa tối.
Bỗng từ đâu xuất hiện một thằng bé quần áo rách rưới, chiếc quần cộc kaki nó mặc đã thủng tả tơi, mặt mũi thì đen nhẻm, đôi bàn tay còn dính cả vết nhọ xoong nồi chưa rửa. Thằng bé lầm lũi đi trên lòng đường, chốc chốc ánh mắt lại láo lia những người xung quanh, thi thoảng lại ngồi phệt xuống lòng đường. Một vài người chạy xe máy qua thấy tội nghiệp ném cho nó dăm đồng tiền lẻ. Nó không cầm ngay, đợi vài người cho nó mới nhặt từng tờ, vuốt phẳng phiu rồi nhét vào túi bên hông đùi.
Bất chợt nó đứng dậy, nó lò dò đến chỗ bà Béo bán xổ số bên kia đường, nhằm lúc bà Béo đi trở vào làm gì đó, nó nhanh như chớp vơ lấy xấp vé số và co giò chạy. Vừa phát hiện ra sự tình, bà Béo đã kêu toáng: “Quân ăn cướp, cướp vé số, bắt lấy nó, ối làng nước ơi”.
Ảnh minh họa |
Thằng bé chạy được một đoạn thì bị một thanh niên đuổi theo tóm được. Nó ngã xóng xoài ra đường, một vài người xúm lại xem. Bà Béo hớt hải chạy đuổi theo, vừa chạy vừa kêu la không ngừng. Đến nơi bà ta sôi tiết, ngồi xuống cho thằng bé ăn cắp vài cái bạt vào người rồi tính giật lại nắm xổ xố, những tờ xổ số miền Bắc còn lại bà đang chào mời bán nốt. Nhưng tay thằng nhỏ cầm nắm vé số rất chặt, bà Béo có giật thế nào nó cũng không nhả ra, cứ nằm co ro ôm sấp vé số, mặc cho bà Béo hết dúi người lại đến phát nó thật đau.
Lúc này từ đâu một cô người dỏng cao dắt con đi đến, hình như đi chợ ngang qua thấy mới dừng lại xem sự tình. Len vào đám đông, nghe được câu chuyện, cô này mới nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, khẽ hỏi thẳng nhỏ:
- Cháu cướp vé số làm gì, vé số không trúng cũng chỉ là giấy vứt đi thôi
Thằng nhỏ nằm lặng yên¸ một hồi mới lết ngồi dậy nhìn người phụ nữ, ánh mắt lưng tròng:
- Cháu cướp vé số để mua thuốc cho mẹ. Cháu cướp vé số đi bán lại. Mẹ cháu sốt từ 3 hôm nay nằm một chỗ, đã không có gì ăn từ hôm qua. Cháu đi xin ăn nhưng không ai cho nên mới đi cướp xổ số để bán lại. Cháu chỉ cướp lần này mua thuốc cho mẹ thôi, mẹ bảo cháu không được đi ăn cướp.
Nghe đến đây, có nhiều người thở dài. Không còn đánh chửi và tức giận, cơn thịnh nộ của bà Béo cũng nguội dần sau khi nghe lý do thằng nhỏ đi cướp. Thực tình cũng còn nhiều nhặn gì đâu, bà cũng chỉ còn 2 chục tờ vé số ế chưa bán hết. Thôi thì bà cho nó, nó bán hết cũng đủ tiền mua cháo cho mẹ ăn bữa nay và mai.
Người phụ nữ vừa hỏi chuyện thằng nhỏ vừa rồi đã không ngại ngần rút ví dúi cho thằng bé tờ 2 trăm ngàn, bảo nó về mua thuốc cho mẹ và không được đi ăn cướp nữa. Những người xung quanh, người thì cho tiền lẻ, người thì về nhà mang mấy ổ bánh mì ra cho thằng nhỏ. Tuy là ăn cướp, nhưng có mấy đứa trẻ hiếu thảo và thương mẹ như thằng nhỏ này.
Nguyễn Thanh