Câu chuyện cổ tích về cô bé bán vé số và “bà tiên”

Thứ 3, 07/06/2016 16:11
Trong ánh sáng của cơn giông nhập nhoạng chị vẫn nhìn ra bên kia đường có một bé gái đang cố nhặt lại những tớ vé XS vương vãi trên mặt đất vì cơn giông lớn thổi bay.

Trong ánh sáng của cơn giông nhập nhoạng chị vẫn nhìn ra bên kia đường có một bé gái đang cố nhặt lại những tớ vé XS vương vãi trên mặt đất vì cơn giông lớn thổi bay.


Chị là một người phụ nữ bình thường như bao người phụ nữ khác, hàng ngày vẫn tất bật với chuyện cơm áo gạo tiền, tất tả lo cho chồng cho con. Gia đình chị cũng chỉ đủ ấm no chứ cũng không phải là dư dả lắm.
Hôm ấy, sau giờ làm, trời bỗng nổi cơn giông, chị guồng chân đạp xe thật nhanh để mau chóng kịp về nhà trước khi cơn mưa ập xuống. Trong ánh sáng của cơn giông nhập nhoạng chị vẫn nhìn ra bên kia đường có một bé gái đang cố nhặt lại những tớ vé XS vương vãi trên mặt đất vì cơn giông lớn thổi bay. Như có điều gì thúc giục trong lòng chị, không kịp đắn đo, suy nghĩ, chị quay ngược xe lại để giúp cô bé ấy. Cơn giông quá lớn, mặc dù có sự giúp đỡ của chị nhưng con bé vẫn không thể lượm đủ được số vé số đã bị bay.
- “Con cảm ơn cô” – con bé lí nhí.
- “Về nhà đi con, trời sắp mưa rồi. Nhà con ở đâu?” – Cô hỏi nhẹ nhàng.
- “Chắc không kịp cô ạ, nhà con ở tuốt bên kia bờ mương.”
- “Vậy để cô chở con về.”
- “Dạ, thôi ạ, con không dám phiền cô đâu. Con chào cô, con đi đây ạ.” – dứt lời, con bé ù chạy ngay như sợ cô sẽ giữ nó lại.
Áy náy vì vẫn thấy thương con bé quá, cô phóng xe đuổi theo. 
- “Con bán cho cô mấy tờ vé XSMN đi.”
- “Thiệt không cô?” – con bé rụt rè hỏi.
- “Thiệt, lẹ lên con, trời sắp mưa rồi.” – Cô hối nó
- “Dạ. Vậy cô lấy tờ nào ạ?”
- “Tờ nào cũng được. Đây tiền của con đây, không cần trả lại cô đâu.” Cô nói liến thoắng, nhận tập vé số trên tay con bé rồi dúi cho nó tiền thật nhanh, cô quay đầu đạp xe đi.

Ảnh minh họa
Bữa đó, cô vừa về tới nhà thì mưa bắt đầu nặng hạt, cô nhanh chóng cất xe rồi không kịp thay quần áo, lao vào bếp nấu cơm cho chồng con, kịp lúc chồng cô cũng chở 2 đứa nhỏ về. Bữa cơm gia đình cô vẫn diễn ra trong tiếng cười nói hạnh phúc như mọi khi. Cô cũng chẳng nhớ gì tới những tờ vé số và con bé hồi nãy cho tới khi chồng cô hào hứng kể chuyện mọi người cùng góp tiền lẻ đánh lô ở công ty để có tiền ăn vặt. Sực nhớ tới, cô vội chạy đi tìm tập vé số và kể cho chồng cô nghe qua câu chuyện lúc chiều, sau đó cô nhờ anh dò hộ KQXSMN. Thật bất ngờ, một trong những tờ vé số đó đã trúng giải độc đắc, số tiền nhận được là rất lớn.
Ngay hôm sau, cô nhờ chồng chở đi đổi vé số trúng thưởng, 2 vợ chồng cô cũng hỏi những người sống men bờ kênh và biết được nhà con bé. Hoàn cảnh con bé rất đáng thương, cha mất sớm, mẹ nó cũng bỏ 2 chị em nó đi, dưới nó còn đứa em nhỏ, 2 chị em nó ở cùng bà ngoại trong căn nhà lụp xụp, mà mỗi lần mưa là không chỗ nào không ướt.
Thương cho hoàn cảnh khó khăn của 3 bà cháu, vợ chồng cô đã trích một số tiền nhỏ và kêu gọi những tấm lòng vàng ở công ty, ở khu phố, ở đoàn thể… cùng chung tay dựng lại căn nhà nhỏ cho 3 bà cháu những lúc nắng mưa. Ngoài ra, chồng cô cũng xin cho con bé lớn được đi học lớp bổ túc buổi tối, còn ban ngày thì phụ bà ngoại chăm lo cho quán nước nhỏ. Vợ chồng cô cũng coi 2 đứa nhỏ như con và thường xuyên lui tới thăm nom, khỏi phải nói, con bé và gia đình nhỏ của nó mừng tới cỡ nào, nó vẫn nhớ như in buổi chiều hôm đó và nó coi cô là bà tiên trong truyện cổ tích.

Thùy Dương